Tuổi trung niên, bạn bè càng ít, cuộc sống càng chất lượng
Khi tuổi tác càng cao, nhiệt huyết tuổi trẻ dần vơi bớt, tình bạn cũng không còn nồng nhiệt như thời đi học. Bởi vì mỗi người đều có cuộc sống cá nhân riêng, bạn bè có thể giao tiếp trên mạng thường, nhưng tình bạn lại dễ phai nhạt vì vật chất bề ngoài.
Thế nên mới nói, bạn bè dễ kiếm, nhưng tri kỉ lại khó tìm. Điều hiếm hoi nhất trên đời chính là có thể tìm được một người bạn đi cùng mình cả đời.
Ảnh minh họa.
Có một kết luận nghiên cứu trong tâm lý học rằng vào cuối cuộc đời của một người, không có quá 10 người bạn ở lại với ta. Nhưng trong cuộc sống thực, chúng ta dành nhiều thời gian cho những tương tác xã hội vô bổ.
Khi bước vào tuổi trung niên, bạn nên hiểu rằng chỉ cần từ 3 – 5 người bạn chân thành là đủ.
Khi tôi đại học, tôi phát hiện ra bố tôi thực sự không có nhiều bạn bè. Thỉnh thoảng họ hẹn nhau đi uống rượu trò chuyện, câu cá.
Vào thời điểm đó, tôi đặc biệt thích kết bạn, cứ lâu lâu lại gặp một người bạn mới. Vì vậy, tôi luôn cảm thấy vòng tròn kết nối của bố quá hẹp.
Cho đến một lần, một tai nạn xảy ra và nhà tôi rất cần tiền. Các cô chú chơi thân với bố dù không khá giả nhưng cũng chủ động cho bố mượn tiền.
Từ đó, tôi chợt nhận ra rằng tuy bố tôi không có nhiều bạn nhưng tình cảm giữa mỗi người bạn vẫn đủ bền chặt. Tôi tin rằng khi bố tôi còn trẻ, cũng như tôi, ông ấy có rất nhiều bạn bè, nhưng những người bạn này giống như những chiếc lá rụng sau mùa thu, khi gió thổi sẽ bay đi.
Khi còn trẻ, chúng ta có lẽ đã từng tin rằng cuộc đời này càng có nhiều bạn càng tốt. Nhưng khi bước sang tuổi trung niên, khi đã trải qua mọi hỉ nộ ái ố của cuộc đời, cảm nhận được sự ấm áp lạnh lùng của tình người, đi qua năm tháng, chúng ta mới hiểu rằng: Có vài người bạn tri kỷ còn hơn là có cả nghìn người bạn nhưng chỉ dừng lại ở mức độ xã giao.
Sau tuổi trung niên, bạn bè cần chất lượng chứ không phải số lượng. Vòng tròn tuy nhỏ nhưng chân thành là đủ.
Thế giới lặng lẽ hơn, con người trưởng thành hơn
Einstein có một vấn đề nhỏ, ngay cả vợ ông cũng không thể chịu đựng được. Ông thường rời đi mà không nói, ra khỏi nhà trong vài ngày không có lý do, không ai có thể tìm thấy ông.
Ông ấy đã đi đâu?
Đó có thể là nằm trên bãi cỏ ngẩn ngơ nhìn những vì sao trên bầu trời đêm, hoặc có thể có một con thuyền đang lênh đênh trên mặt hồ, suy nghĩ về những bài toán vật lý của mình.
Nói tóm lại, thỉnh thoảng, Einstein cần khoảng thời gian ở một mình như thế này.
Người dẫn chương trình Dou Wentao nói: "Một mình làm nên điều tuyệt vời. Nhiều thành tựu vĩ đại trong lịch sử được nghĩ đến trong khoảnh khắc đơn độc này”.
Ảnh minh họa.
Một người chia sẻ trên mạng xã hội: “Tôi thà ngồi trên ghế và lặng lẽ đọc sách còn hơn là ra ngoài gặp nhiều người.
Trong quá trình ở một mình, dù là đọc sách, hay luyện thư pháp và chơi piano, tôi đều có thể có được niềm vui cả về thể chất lẫn tinh thần”.
Khi đến tuổi trung niên, họ nhìn thấy đầy rẫy những sai sót trong cuộc sống và sẵn sàng chọn sự yên tĩnh và tận hưởng sự cô đơn hơn.
Ở một mình là dấu hiệu cho thấy sự trưởng thành thực sự của một người.
Gần đây, tôi tình cờ gặp một đàn anh mà tôi rất ngưỡng mộ khi học đại học, sau một hồi trò chuyện, tôi phát hiện ra rằng anh ấy không có cuộc sống như tôi tưởng tượng.
Sau khi tốt nghiệp và làm việc chăm chỉ vài năm, anh trở về quê nhà để thi công chức, cả đời cơ bản anh vẫn ở lại thành phố nhỏ bé, không có sự bứt phá nào.
Đến tuổi trung niên ta mới nhận ra rằng cuộc sống ít thú vị hơn tưởng tượng, bình thường mới là chân lý của cuộc sống.
Thực sự, phong cảnh đẹp nhất trong cuộc sống là sự vững chắc và bình tĩnh bên trong lòng người. Sau tuổi trung niên, khi bạn gác lại những ước mơ viển vông của tuổi trẻ, học cách không tranh cãi hay khoe khoang thì bạn đã vượt qua hầu hết mọi người rồi.
Tóm lại, tuổi trung niên không phải là khủng hoảng, mà là cơ hội. Đừng mãi thở dài rằng thời gian trôi nhanh, năm tháng khiến con người ta già đi mà nên tận hưởng từng giây phút của cuộc sống hiện tại.